碧綠
詞語(yǔ)解釋
碧綠[ bì lǜ ]
⒈ ?青綠色。
英viridity; dark green;
引證解釋
⒈ ?碧玉。
引《山海經(jīng)·中山經(jīng)》:“又西五十里曰 穀山 …… 爽水 出焉,而西北流注于 穀水,其中多碧緑。”
⒉ ?青綠色。亦指綠色的柳條。
引晉 傅玄 《瓜賦》:“敷碧緑之純采,金華炳其朗明。”
唐 張碧 《游春引》之三:“千條碧緑輕拖水,金毛泣怕春江死。”
劉白羽 《長(zhǎng)江三日》:“近處山巒,則碧綠如翡翠。”
國(guó)語(yǔ)辭典
碧綠[ bì lǜ ]
⒈ ?翠綠色。
引唐·張碧〈游春引〉三首之三:「千條碧綠輕拖水,金毛泣怕春江死。」
《老殘游記·第二回》:「紅的火紅,白的雪白,青的靛青,綠的碧綠。」
近嫩綠 蒼綠 蔥綠
反火紅
相關(guān)成語(yǔ)
- sǐ mìng死命
- chā tú插圖
- háng kōng航空
- diào zhèng調(diào)正
- qīng xī清晰
- shè huì dì wèi社會(huì)地位
- shēng yīng聲英
- guǐ mù cài鬼目菜
- yì jù逸句
- fèi jí廢籍
- cān yù參與
- tóng tuó cǎo mǎng銅駝草莽
- yīn shēng zǐ音聲子
- huì yǎn會(huì)演
- xiàng dǎo向?qū)?/a>
- gàn dào干道
- shàng tiáo上調(diào)
- shàng cè上策
- tí gōng提供
- wō niú蝸牛
- fāng chà方差
- sè jiè色界
- dǎ qì打氣
- jìn jīng進(jìn)京