嘶鳴

詞語(yǔ)解釋
嘶鳴[ sī míng ]
⒈ ?指馬放聲?shū)Q叫。
例昂首嘶鳴。
英whinny; neigh; nicker;
引證解釋
⒈ ?(馬)引聲長(zhǎng)鳴。
引《梁書(shū)·侯景傳》:“所乘馬,每戰(zhàn)將勝,輒躑躅嘶鳴,意氣駿逸。”
唐 韓愈 《駑驥》詩(shī):“渴飲一斗水,饑食一束芻;嘶鳴當(dāng)大路,志氣若有餘。”
宋 文瑩 《玉壺清話》卷八:“太宗 御廄一馬號(hào)‘碧云霞’…… 太宗 甚愛(ài)。上樽餘瀝時(shí)或令飲,則嘶鳴喜躍。”
峻青 《黎明的河邊·馬石山上》:“山下的每一陣槍聲,每一次戰(zhàn)馬的嘶鳴,都使人神經(jīng)緊張很久。”
⒉ ?咝咝作響。
引蕭紅 《橋·初冬》:“在弟弟默默看著我的時(shí)候,在我的思想凝靜得玻璃一般平的時(shí)候,壁間暖氣管小小嘶鳴的聲音都聽(tīng)得到了。”
國(guó)語(yǔ)辭典
嘶鳴[ sī míng ]
⒈ ?馬兒長(zhǎng)聲?shū)Q叫。
引唐·李白〈古風(fēng)〉詩(shī)五九首之二二:「胡馬顧朔雪,躞蹀長(zhǎng)嘶鳴。」
《三國(guó)演義·第四〇回》:「人相喧嚷,馬盡嘶鳴。」
分字解釋
※ "嘶鳴"的意思解釋、嘶鳴是什么意思由萬(wàn)詞庫(kù)-專業(yè)的漢語(yǔ)詞典與文學(xué)資料庫(kù)漢語(yǔ)詞典查詞提供。
相關(guān)詞語(yǔ)
- sī shēng嘶聲
- tí míng啼鳴
- chóng fù lù míng重赴鹿鳴
- míng chén鳴晨
- míng shēng鳴聲
- míng shí鳴石
- míng jīn鳴金
- míng jú鳴鵙
- zòu míng qǔ奏鳴曲
- hú míng shān鵠鳴山
- míng hé luán鳴和鸞
- tuó míng biē yìng鼉鳴鱉應(yīng)
- míng shā shān鳴沙山
- míng jiàn鳴劍
- lù míng鹿鳴
- míng qìng鳴磬
- míng luó kāi dào鳴鑼開(kāi)道
- míng jū鳴駒
- míng lǘ鳴驢
- míng lì鳴唳
- míng zhōng鳴鐘
- hè míng shān鶴鳴山
- míng quán鳴泉
- sī lā lā嘶啦啦
- xiān míng先鳴
- míng biān鳴鞭
- míng jú鳴鶪
- hú míng gǒu dào狐鳴狗盜
- míng luán鳴鑾
- míng láng鳴榔
- míng yàn zhí mù鳴雁直木
- sī suān嘶酸